Cục Bứu Hình Mặt Người Thời Nay ! ( có hình )

Kính mời các bạn tham gia ghi lại kinh nghiệm tu tập và những gì mắt thấy tai nghe về sự cảm ứng nhờ hành trì giáo lý Phật.
Hình đại diện của người dùng
gioidinhtue
Bài viết: 747
Ngày: 09/09/08 21:01
Giới tính: Nam
Đến từ: VietNam
Nghề nghiệp: Con Xin Dập Đầu Trăm Ngàn Lạy Cầu Xin Chúng Sanh Tin Phật Niệm Phật Cầu Vãng Sanh Tây Phương Thoát Khỏi Biển Luân Hồi Dài Vô Tận . Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật !
Được cảm ơn: 1 time

Cục Bứu Hình Mặt Người Thời Nay ! ( có hình )

Bài viết chưa xem gửi bởi gioidinhtue »

Hình ảnh

NHÂN QUẢ CẢM ỨNG
CỤC BƯỚU TRÊN MẶT CÓ ĐẦY ĐỦ NGŨ QUAN VÀ CÓ THỂ ĂN CƠM NÓI CHUYỆN

LỜI MỞ ĐẦU

Châu Sư Huynh từ học viện tịnh tông ở Úc đến Singapore, đang cùng với nữ cư sĩ bị cục bướu trên mặt và Tịnh Không lão pháp sư bàn luận về câu chuyện cục bướu trên mặt của người bệnh này, đối với những người tu học như chúng ta có ý nghĩa giáo dục rất lớn. Nhân quả báo ứng theo mỗi chúng ta, bất cứ ai trên thế gian này, chỉ có điều là hình thức biểu hiện của nó không giống nhau. Trên con đường tu học chúng ta phải luôn tinh tấn, chân tu thật luyện, như thế mới có thể cải biến vận mệnh của mình.

Trong bài viết Cách Hữu gởi đến có bức hình khiến người ta xem xong vô cùng sợ hãi nhưng lại là một câu chuyện có thật, càng cảm ân vị Bồ Tát này đồng ý dĩ thân thị pháp, nguyện những ai xem xong đều có thể sám hối, cảm ân và buông hết tất cả.
Ngày 3 tháng 1 năm 2007, tôi tình cờ gặp được một vị cư sĩ đang xem tấm hình này, còn có một vị sa ni đang thuyết giảng: “Đây là bức hình của một vị nữ sĩ người Singapore, trên mặt nổi một cục bướu to hình người, miệng trên cục bướu hình người này không chỉ có thể ăn cơm mà còn có thể nói chuyện. Hiện tại cô đang sống ở Tây Tạng, mỗi ngày đều có một vị Hoạt Phật giảng kinh thuyết pháp cho cô”.


TRÍCH CÂU CHUYỆN VỀ NGỘ ĐẠT QUỐC SƯ 10 KIẾP BỊ CỤC BƯỚU HÌNH NGƯỜI

Vị cao tăng này thuật lại câu chuyện cao tăng Ngộ Đạt quốc sư 10 kiếp bị cục bướu hình người ở đầu gối. Oan gia trái chủ của ông đã theo ông suốt 10 kiếp. Dưới đây là những lời ghi âm lại trong cuộc trò chuyện của Tịnh Không lão Hòa Thượng.
Các vị hãy xem tiếp “từ bị tam muội thuỷ sám”, xem cục bướu trên đầu gối của Ngộ Đạt quốc sư, lúc được tôn giả Ca-nặc-ca điều trị mới hiểu rõ nhân quả của nó. Oan gia trái chủ của ông đã theo ông suốt 10 kiếp, mỗi kiếp đầu thai đều muốn đòi ông trả thù. Hai người tiền kiếp đã kết oán ra sao?

Vào thời vua Hán, Ngô Sở Phản dùng mưu lược của Viên Áng chu di Triều Thác. Triều Thác bị hãm hại mà chết, căm hận trong tâm, thề quyết báo thù. Nào ngờ Viên Áng về sau xuất gia làm cao tăng, có Hộ Pháp Thần phù trợ, đời đời kiếp kiếp đều có đức, đều chuyên tâm tu hành. Đời thứ 10 làm quốc sư, chính là Ngộ Đạt quốc sư, thầy của hoàng đế. Hoàng đế cung dưỡng cho ngài trầm hương bảo tọa. Chúng ta đều biết một ký trầm hương cũng phải tốn mấy trăm ngàn. Ngài tiếp nhận trầm hương bảo tọa, trong tâm sinh ra ngạo mạn, cảm thấy mình rất giỏi, không ai sánh được. Một điểm ngạo tâm này nảy sinh, bao nhiêu công đức mười năm tu hành đều tiêu tan. Một niệm đầu kiêu căng, ngạo mạn, cho mình là hơn hết khiến Hộ Pháp Thần bỏ đi, ma quỷ vây lấy thân, chút xíu là mất mạng.

Lại có một câu chuyện, các vị đồng tu chúng ta nghe nói rất nhiều về Ngộ Đạt Quốc Sư. Chúng ta thường hay làm lễ “tạt nước”, lễ “tạt nước” chính là do nguyên cớ này mà ra. Ngộ Đạt quốc sư bị một cái bướu mặt người, được tôn giả Ca-nặc-ca, một vị La Hán cứu giúp. Tôn giả Ca-nặc-ca sống ở Tứ Xuyên đại lục, đạo trường của A La Hán. Phàm phu tục tử như chúng ta đến đó chỉ thấy núi non hoang dại, trên núi không thấy một bóng cây. Vị quốc sư này và tôn giả Ca-nặc-ca có duyên từ trước, biết ngài sẽ gặp nạn nên biến thành một lão ăn mày, thân mang đầy ghẻ lở, vừa hôi thối vừa xấu xí. Người mang đầy ghẻ lỡ này cố tình đến gần để Ngộ Đạt Quốc Sư trông thấy, lúc ấy ngài vẫn chưa được phong Quốc Sư, vẫn là một vị xuất gia, danh tiếng chưa có, nhưng khi thấy tình cảnh đáng thương, trong lòng nảy sinh niềm cảm thương , muốn quan tâm, giúp đỡ và điều trị vết thương cho lão ăn mày. Những cục bướu trên mặt đều nổi đầy mủ, ngài dùng miệng hút từng vết mủ trên mặt. Sự quan tâm như thế không phải ai ai cũng làm được. Chính vị La Hán này muốn khảo nghiệm ngài. Khi bệnh tình đã được bình phục, vị A La Hán này liền nói “sau này ngài sẽ gặp phải đại họa, trong cơn đại họa hãy tìm ta, ta sống ở ngọn núi bên kia Tứ Xuyên, trên núi còn có hai cây thông. Ngài hãy đến trước cây thông rung nhẹ, hô to tên của ta, ngài sẽ gặp được ta”.

Về sau đạo hạnh của ngài ngày càng cao, danh tiếng càng lúc càng vang xa, làm đến chức Quốc Sư. Một chút kiêu căng, ngạo mạn mà nổi bướu khắp người, chữa trị thế nào cũng không khỏi. Lúc ấy ngài mới nghĩ đến gã ăn xin trước đây, trước đây ta có cứu ông ấy, ông còn dặn ta lúc gặp nạn hãy đến Tứ Xuyên gặp ông ấy. Theo những lời ông ấy dặn, ngài đến một nơi quả nhiên có hai cây thông, ngài rung nhẹ cây thông, hô to tên “Ca-nặc-ca”. Ngay khi hô to, đạo trường xuất hiện, mới biết thì ra người trước đây chính là A La Hán biến hóa. Ca-nặc-ca dùng nước tam muội từ bi rửa sạch vết thương cho ngài. Cho nên “lễ tạt nước” bắt nguồn từ truyền thuyết này. Đạo trường của tôn giả Ca-nặc-ca, phàm phu như chúng ta không thể nào thấy được. Cho nên có thể nói vạn vật trên thế gian gần mà chẳng gần, chẳng gần mà gần. Thế giới cực lạc của mười phương chư Phật cũng không phải là ngoại lệ.

Nguyên bản xuất xứ: Thực chứng về sự tồn tại của oan gia trái chủ: cục bướu trên mặt hình người có đầy đủ ngũ quan, lại có thể ăn cơm, nói chuyện.

Xin hãy hưởng ứng trai giới, vì bốn lý do chính:
(1) Tôn giáo: giới sát, chấm dứt sát sinh hại mạng.
(2) Bảo vệ môi trường: chăn nuôi là nguyên tố dẫn đến trái đất nóng lên.
(3) Sức khoẻ: đa số bệnh tật đều do ăn thịt mà ra, ăn chay đem lại lợi ích rất lớn cho sức khoẻ và tuổi thọ của con người.
(4) Văn minh: chăn nuôi và giết mổ thật vô cùng tàn nhẫn, không phải là hành vi nên làm trong nền văn minh con người.

Bốn điều này đều có kèm theo phim ảnh làm chứng cứ. Bộ phim bao gồm quan hệ nhân quả khoa học về tác hại của chăn nuôi đối với sự hủy hoại của vỏ Trái Đất, về thực trạng giết mổ súc vật, về thí nghiệm lâm sàng của việc ăn thịt đối với sự phát sinh những căn bệnh hiểm nghèo về đường ruột…(Sẽ bổ sung phim sau)
Bài viết do thành viên vi_vuu đóng góp.


Các bạn up lại vui lòng ghi rõ nguồn gốc: http://sinhviensungduc.co.cc
Công đức vô lượng!


“Tâm hiếu là tâm Phật,
Hạnh hiếu là hạnh Phật”
Nhiếp cả sáu căn
Tịnh niệm tiếp nối
Bất lập phương tiện
Tự đắc tâm khai
http://www.chuakimquang.com/vn/
http://www.dharmasite.net/KhaiThiveAiDuc.htm
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: Cục Bứu Hình Mặt Người Thời Nay ! ( có hình )

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

Nam mô A Di Đà Phật tangbong tangbong tangbong

Đây chính là minh chứng cho luật nhân quả.
Đăng tải bài này công đức vô lượng.
tangbong tangbong tangbong


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
Thien Nhan
Bài viết: 2574
Ngày: 27/03/10 05:07
Giới tính: Nam

Re: Cục Bứu Hình Mặt Người Thời Nay ! ( có hình )

Bài viết chưa xem gửi bởi Thien Nhan »

Mô Phật, Hãy đề cao cảnh giác "Ly Miêu Hoán Chúa"?


Chào đ/h Giới định Huệ,

Có thể nào chỉ dẩn nguồn links lại cho chính xác một lần nữa? đ/h biết, các bố thí không có gì so sánh bằng Pháp thí cả. Nhưng nếu đây là do Foto-Internet tạo ra thì cũng khó đoán lắm?

Bởi tn tìm không thấy trên link đ/h cho, và đặt giả thuyết với đ/h, nguồn tin từ năm 2007 cho tới nay, đáng lẽ phải có thông tin ít nhiều trên báo chí cộng đồng và Phật giáo. Sao nay mới xuất hiện?



Có bấy nhiêu lời, Chúc đ/h trên đường Hoằng Pháp thuận duyên.

A Di Đà Phật,

tn, kính

(Chú thích: Nhưng nếu đây là do Foto-Internet tạo ra thì cũng khó đoán lắm? Có nghĩa là: Đừng để mọi người xem Tịnh độ là thần quyền, mê tín, mà Tịnh độ từ nơi tín thành, nguyện sâu, hành trì. Tự ngã, ngã tha.)

Gần đây, có người còn dèm pha Pháp sư Tịnh Không bằng đủ mọi cách. Trước kia cũng có nhiều dĩa CD quảng cáo đủ thứ về Tịnh độ có tính các "Mê tín" hay "Trợ niệm vãnh sanh không cần Tăng.v.v.). Hãy cận thận tốt hơn.


Đồng Nát
Bài viết: 2529
Ngày: 29/06/11 10:05
Giới tính: Nam
Đến từ: TP.Ho Chi Minh

Re: Cục Bứu Hình Mặt Người Thời Nay ! ( có hình )

Bài viết chưa xem gửi bởi Đồng Nát »

này các thiện hữu, tấm hình trên là tấm hình ghép bằng kỹ xảo vi tính đó, Đồng Nát không nghĩ là thật đâu. tangbong


Khongduyen123
Bài viết: 1159
Ngày: 28/05/11 14:51
Giới tính: Nam

Re: Cục Bứu Hình Mặt Người Thời Nay ! ( có hình )

Bài viết chưa xem gửi bởi Khongduyen123 »

Thời nay kỹ thuật ghép nối vi tính thật là thiện xảo và vi tế, đối với người chuyên nghiệp về photoshop (fotoshop) chỉ cần bỏ nhiều thời giờ ghép
nối, sửa đổi, thêm vào hay bớt ra các chi tiếc, phim ảnh hollywood đều sửa dụng, huống chi chỉ là hình ảnh,
bức ảnh trên vẫn không che được lỗi phạm phải, hảy xem kỹ mấy cánh tay, vả lại nếu ăn uống được phải có nơi nào để tiểu và đại tiện,
bức hình đúng là một người nam tính.


Hi....hi.....là thương lắm đấy!
Thương mình bằng trí tuệ là thương bằng tâm từ.
Thương người bằng trí tuệ là thương bằng tâm bi.
Thương cả hai bằng trí tuệ là thương từ bi trí.
Khongduyen123
Bài viết: 1159
Ngày: 28/05/11 14:51
Giới tính: Nam

Re: Cục Bứu Hình Mặt Người Thời Nay ! ( có hình )

Bài viết chưa xem gửi bởi Khongduyen123 »

Trước kia ( năm 92) kn từng đi chuà Di Lặc (Âu châu) dự các ngày lễ lớn, người hành lễ đốt một bó hương lớn, độ khoảng 4 hay 5 bó thường, được gom lại, khi đốt xong đem cắm ở trên lư hương, vì bó quá lớn nên chỉ trong vài phút sau phựt lớn thành lửa,
có người dùng máy chụp ghi lại ảnh, sau khi đem phim rửa ra hình, thấy trên lửa có hình Bồ tát Quan thế Âm, hình Quan Công, hình Di Lặc v.v...
tùy người chủ lể dựa vào lòng tin của phần đông tín đồ tin vị nào nhứt mà cho hiện ra.

lúc đầu kn cũng tin mượn diapo của một người quen đem rửa lớn, chỉ thấy lờ mờ, kn suy nghỉ lại nửa tin nửa ngờ,

nếu chúng ta dùng máy chiếu phim hay phóng ảnh rọi lên tường trắng hay giấy trắng hay trên ngọn lửa lớn chúng ta sẽ thấy hình,
nếu ai đã từng vào tham quan Disneyland ở Mỹ hay Pháp, vào căn nhà ma sẽ thấy người đánh dương cầm và đoàn người khiêu vũ
ẩn hiện rất tinh xảo, đặc máy chiếu phim ở bốn vị trí đồng chiếu ra ở một điểm nhất định nào đó chúng sẽ ẩn hiện cảnh đã quay.


Hi....hi.....là thương lắm đấy!
Thương mình bằng trí tuệ là thương bằng tâm từ.
Thương người bằng trí tuệ là thương bằng tâm bi.
Thương cả hai bằng trí tuệ là thương từ bi trí.
Hình đại diện của người dùng
gioidinhtue
Bài viết: 747
Ngày: 09/09/08 21:01
Giới tính: Nam
Đến từ: VietNam
Nghề nghiệp: Con Xin Dập Đầu Trăm Ngàn Lạy Cầu Xin Chúng Sanh Tin Phật Niệm Phật Cầu Vãng Sanh Tây Phương Thoát Khỏi Biển Luân Hồi Dài Vô Tận . Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật !
Được cảm ơn: 1 time

Re: Cục Bứu Hình Mặt Người Thời Nay ! ( có hình )

Bài viết chưa xem gửi bởi gioidinhtue »

Chư ác mạc tác
Chúng thiện phụng hành
Tự tịnh kỳ ý
Thị chư Phật giáo.
Chớ làm các điều ác
Vâng làm các điều lành

Giữ gìn ý trong sạch
Là lời chư Phật dạy.

Tất cả pháp không thể có,
thẩy đều không, không thể được.

Vô tướng trí huệ là: "thân tâm
thanh tịnh, xa lìa phân biệt".


Bất thủ ư tướng,
như như bất động.
Chẳng chấp vào tướng,
như như bất động.

Đừng chấp về hình,
phải để ý đến tâm.


Thiện sanh phước
Định sanh huệ.

Hình ảnh

Tùy hỷ tức là không gây
chướng ngại cho người khác.


Tại sao học Phật không được
thành tựu? Tại vì dùng tâm vọng
tưởng phân biệt chấp trước học Phật.


"Lợi" (tư lợi) là căn nguyên
của sự động loạn, tai họa.

Tạo mạng do nghiệp xưa
Lập mạng do nghiệp nay.


Đã biết là vô thường
Sao lại còn phiền não.

Hình ảnh

Học Phật không có nghĩa là
tôi hiểu, tôi biết rõ, mà là
chân chánh tôi làm được.


Vạn ban tương bất khứ,
Duy hữu nghiệp tùy thân.
Vạn thứ không đem đi,
Chỉ có nghiệp theo thân.


Người chân chính tu đạo
không thấy lỗi thế gian.
(lời Lục Tổ Huệ Năng)


Công cao dị tấn,
niệm Phật vi tiên.
Công cao mà dễ tiến
thì niệm Phật đứng đầu.
(lời Huệ Viễn ĐS)


Như Lai sở dĩ hưng xuất thế,
Duy thuyết Di Đà bổn nguyện hải
(lời Thiện Đạo ĐS)

Thật vì sanh tử
Phát tâm Bồ Đề
Dùng Tín Nguyện sâu
Trì danh hiệu Phật.
(lời Liên Trì ĐS)

Được vãng sanh hay không đều
do Tín, Nguyện có hay không.
Phẩm vị cao hay thấp đều
do hành trì sâu hay cạn.
(lời Ngẫu Ích ĐS)


“Tâm hiếu là tâm Phật,
Hạnh hiếu là hạnh Phật”
Nhiếp cả sáu căn
Tịnh niệm tiếp nối
Bất lập phương tiện
Tự đắc tâm khai
http://www.chuakimquang.com/vn/
http://www.dharmasite.net/KhaiThiveAiDuc.htm
Hình đại diện của người dùng
gioidinhtue
Bài viết: 747
Ngày: 09/09/08 21:01
Giới tính: Nam
Đến từ: VietNam
Nghề nghiệp: Con Xin Dập Đầu Trăm Ngàn Lạy Cầu Xin Chúng Sanh Tin Phật Niệm Phật Cầu Vãng Sanh Tây Phương Thoát Khỏi Biển Luân Hồi Dài Vô Tận . Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật !
Được cảm ơn: 1 time

Re: Cục Bứu Hình Mặt Người Thời Nay ! ( có hình )

Bài viết chưa xem gửi bởi gioidinhtue »

Thien Nhan đã viết:Mô Phật, Hãy đề cao cảnh giác "Ly Miêu Hoán Chúa"?


Chào đ/h Giới định Huệ,

Có thể nào chỉ dẩn nguồn links lại cho chính xác một lần nữa? đ/h biết, các bố thí không có gì so sánh bằng Pháp thí cả. Nhưng nếu đây là do Foto-Internet tạo ra thì cũng khó đoán lắm?

Bởi tn tìm không thấy trên link đ/h cho, và đặt giả thuyết với đ/h, nguồn tin từ năm 2007 cho tới nay, đáng lẽ phải có thông tin ít nhiều trên báo chí cộng đồng và Phật giáo. Sao nay mới xuất hiện?



Có bấy nhiêu lời, Chúc đ/h trên đường Hoằng Pháp thuận duyên.

A Di Đà Phật,

tn, kính

(Chú thích: Nhưng nếu đây là do Foto-Internet tạo ra thì cũng khó đoán lắm? Có nghĩa là: Đừng để mọi người xem Tịnh độ là thần quyền, mê tín, mà Tịnh độ từ nơi tín thành, nguyện sâu, hành trì. Tự ngã, ngã tha.)

Gần đây, có người còn dèm pha Pháp sư Tịnh Không bằng đủ mọi cách. Trước kia cũng có nhiều dĩa CD quảng cáo đủ thứ về Tịnh độ có tính các "Mê tín" hay "Trợ niệm vãnh sanh không cần Tăng.v.v.). Hãy cận thận tốt hơn.
tangbong cafene

Mình cũng không biết nữa , để mình tìm hiểu thật kĩ rồi nói lại với các bạn , mình xin lỗi nha !

Ah còn chuyện diễn đàn phật pháp kia mình đã không còn vào lâu lắm rồi , mình cũng không còn liên hệ với admin cho nên mình cũng không biết diễn đàn hiện tại ra sao nữa . Bạn có thể hỏi bác Bình , bác Bình là Mod ở diễn đàn đó .

Kính cám ơn quý vị đã góp sức bảo vệ Chánh Pháp , phá trừ mê tín .

GDH sẽ đi hỏi người khác xem thông tin đích thật ra sao .


“Tâm hiếu là tâm Phật,
Hạnh hiếu là hạnh Phật”
Nhiếp cả sáu căn
Tịnh niệm tiếp nối
Bất lập phương tiện
Tự đắc tâm khai
http://www.chuakimquang.com/vn/
http://www.dharmasite.net/KhaiThiveAiDuc.htm
Khongduyen123
Bài viết: 1159
Ngày: 28/05/11 14:51
Giới tính: Nam

Re: Cục Bứu Hình Mặt Người Thời Nay ! ( có hình )

Bài viết chưa xem gửi bởi Khongduyen123 »

Xin hoan hỷ cùng đ/h giơidinhtue có lòng lành, dùng hình ảnh này và câu chuyện Ngộ Đạt quốc sư để nhắc nhở " luật nhân quả ",
khuyến tu Phật tử, tu tâm sửa tánh làm lành. tangbong

Kính,kn


Hi....hi.....là thương lắm đấy!
Thương mình bằng trí tuệ là thương bằng tâm từ.
Thương người bằng trí tuệ là thương bằng tâm bi.
Thương cả hai bằng trí tuệ là thương từ bi trí.
Hình đại diện của người dùng
battinh
Điều Hành Viên
Bài viết: 6106
Ngày: 14/11/11 07:58
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Tứ Đại
Được cảm ơn: 3 time

Re: Cục Bứu Hình Mặt Người Thời Nay ! ( có hình )

Bài viết chưa xem gửi bởi battinh »

gioidinhtue đã viết:Vạn ban tương bất khứ,
Duy hữu nghiệp tùy thân.
Hai câu chữ Hán trên nằm trong bài kệ sau:
  • Nhứt nhựt vô thường đáo
    Phương tri mộng lý nhân
    Vạn ban tương bất khứ,
    Duy hữu nghiệp tùy thân.

    (Cổ đức)
Dịch là:
  • Một mai vô thường đến
    Mới biết mình ở trong mộng
    Lúc chết muôn vật đều để lại
    Chỉ có nghiệp theo mình.
Ông Vương Nhựt Hưu sau khi đọc bài thơ trên đã lấy hai câu dưới thêm vào hai câu trong bài kệ của ông như sau:
  • Vạn ban tương bất khứ,
    Duy hữu nghiệp tùy thân.
    Đản niệm A Di Đà Phật
    Định sanh An lạc quốc.
Dịch là:
  • Muôn việc đem theo chẳng được
    Chỉ có nghiệp theo mình
    Nếu niệm A Di Đà Phật
    Quyết sanh nước An lạc.
    (Tịnh Độ trích yếu)


Hình ảnh

Làm, mà không thấy mình làm, tạm gọi tùy duyên mà làm (vô tác, Kinh Kim Cang)
nhuận thức
Bài viết: 77
Ngày: 24/06/14 22:20
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: nước mỹ

Re: Cục Bứu Hình Mặt Người Thời Nay ! ( có hình )

Bài viết chưa xem gửi bởi nhuận thức »

Nam-Mô A-Di-Đà Phật !
Nhuận thức củng có câu chuyện "Cái mặt ngừơi trên đầu gối ", do ba nhuân thức kể lại. Thưa, vào cái thời mà xứ Châu-Đốc còn dầy đặc rừng rậm, khỉ, rắn rít và cọp còn rất nhiều, thì cuộc sống của dân làng luôn nằm trong sự sợ hãi. Vậy mà lại thêm những cuộc nổi loạn của nhiều phe nhóm nổi lên xưng hùng xưng bá, các phe nhóm ấy đi đến đâu củng đều lấy máu ngừơi để tô đậm cho lá cờ đại nghĩa đạo-đức mà họ tôn thờ. Ba nhuận thức nói : "Không theo phe nào củng chết, mà theo một phe nào củng chết, nhưng củng phải theo 1 phe con à !. Theo nó để đựơc đi lại tự do trong sự bảo vệ của nhóm, để mình tìm đừong trốn".
Sau nhiều lần ba đã bàn tính trốn cùng với bác Ba (là anh ruột của ba), và bác Nhãn là bạn thân của ba. Thì ngày hôm đó 1 bên đầu gối của bác Nhãn bị đau, rồi sưng to nhanh như thổi, sau đó nó lở loét ăn sâu vô thịt thành 1 cái lổ đỏ lòm. Càng đi uống thuốc thì nó càng nặng. Bác Ba nói "Đâu có mấy bửa, mà nó nổi thêm hai con mắt hai bên, ghê lắm !". Có một lần, đang lau mình cho bác Nhãn, bác Ba phát hiện hai con mắt trên đầu gối bác Nhãn tuy nhắm lại, nhưng nó đão qua, đão lại, thất kinh bác Ba la to " Quơi, quơi ! Quan-Thế-Âm, Quan-Thế-Âm !" (danh hiệu Đức Quan-Thế-Âm là do bà nội nhuận thức hồi còn nhỏ gặp đựơc nhóm ngừơi chèo ghe đi hát "chầu"dạy, nhóm ngừơi nầy bà nội nói họ nói tiếng Việt lơ lớ, nên không biết ngừơi gì.) thì nó liền nhăn nhó như đau khổ, như khó chịu vậy. Nó nhăn nhó thì bác Nhãn càng đau đớn đến ngất.
(còn tiếp)


nhuận thức
Bài viết: 77
Ngày: 24/06/14 22:20
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: nước mỹ

Re: Cục Bứu Hình Mặt Người Thời Nay ! ( có hình )

Bài viết chưa xem gửi bởi nhuận thức »

(tiếp theo)
"Lai tỉnh bớ Nhãn, lai tỉnh bớ Nhãn ! " Bác Ba kêu như vậy một hồi lâu thì bác Nhãn củng dần tỉnh lại. Ḳip lúc đó ba nhuận thức cũng đã về, ba nói bác Ba hãy dẫn vợ con trốn qua biển hồ lập tức, còn ba sẽ cỏng bác Nhãn ra hướng núi cấm, vì ông nội biết chổ vài vị (ẩn tu) mới mong cứu bác Nhãn được, còn bà nội thì ba đã gữi theo ghe buôn rồi, sau khi xong việc, chắc chắn đến lượt "tụi nó"sẽ giết mình, mau lên không kịp nữa rồi". rĩ tai nói nhỏ cho bác Ba và bác Nhãn nghe xong, ba liền lấy quần, áo mặc cho bác Nhãn (bác Nhãn đang trần truồng), thì lúc đó ba thấy cái đầu gối của bác Nhãn rõ ràng là cái mặt người không sai. Sau nầy kể lại, ba nói: " Ớn lắm, giống như cái mặt con rồng mà người ta vẽ, thì vành môi của nó không nhô ra, nó bằng nghiến, mà quắm lại, lên phía trên giống như 2 vành tai nhọn nhọn, tái nhợt".
Đoạn ba dùng cây quơ, đập cho đồ đạc ngả đổ tứ tung. Cỏng bác Nhãn đi ngang qua mấy nhà người dân tộc (Hồi)chợt ba và bác Nhãn thấy phía trước có đèn đuốc lấp ló từ xa xa, kèm theo tiếng người dươí sông. Thừa biết điều gì, nên nhắm không xong, ba liền quay ngược trở lại
rồi gữi gắm bác Nhãn cho những người này (thường ngày họ củng cảm mến ba và bác Nhãn). Đở bác Nhãn xuống sàn nhà ba chỉ kịp nhìn bác Nhãn rồi nói "Quán Thế Âm mẹ hiền ôi ! xin cứu mạng thằng Nhãn." Trong cảnh tối om, ba và bác Nhãn không thấy được nhau, họ chỉ cảm nhận được bàn tay của mình thấm ướt khi rờ lên gương mặt người bạn, rồi ba vội vã quay đi giửa rừng khuya, dù không biết mai nầy sống chết ra sao nữa...
Khi lên Saigon được vài tháng, thì ba mới được biết cô Bảy (là chị ruột của ba)bị bọn người đó tra tấn dã man, để nhử mồi. Nhưng khi bị trói giữa rừng cho cọp ăn, thì cô Bảy may mắn được cứu qua bên Miên luôn rồi, nhưng bị bịnh dữ lắm. Còn bác Nhãn thì không ai biết.
Đến năm 1956 thì nhà nhận được điện tín cho hay bà nôi nhuận thức trở bịnh, ba lật đật xin nghĩ phép, rồi dẫn mẹ nhuận thức cùng hai chị và cả ông anh thứ Tư vừa được vài tháng tuổi cùng đi liền. Lúc nầy thời cuộc đã bình yên, đường về nhà không còn quanh co im lìm trong rừng rậm nữa, ôm theo bìa rừng là con đường đất đỏ, có những chiếc xe trâu xe bò lầm lủi đi theo những đám bụi đường dấy lên từ quá khứ đau buồn....Nhưng vừa đến nhà ba mẹ rất vui khi thấy bà nội khoẻ lại, bác Ba bên Miên thì làm ăn củng khá và bất ngờ ba được gặp lại bạn hiền là bác Nhãn. Ba kể cho bác Nhãn nghe khi chia tay rồi, hôm sau đợi lúc giao chiến trên ghe, thì ba nhảy xuống sông trốn luôn, giáo, mác bọn họ phóng theo, lặn dươí nước mà ba nghe vun vút. Còn bác Nhãn thì nghĩ lại đó 1 đêm, họ cho ăn uống tử tế, nhưng rạng sáng thấy máu chảy xuống bàn chân ròng ròng, bác vội lấy cái khăn choàng tắm của ba để lại cột chặn dưới ống quần, rồi từ biệt họ mà chống gậy đi vô rừng chớ không để ai thấy. Ban đầu bác còn nhắm hướng, đ̣inh đi đường vòng ra núi Cấm, nhưng cây cối quá rậm rạp, rồi phần đói khát và quá mệt, bác đã lạc lối vô rừng sâu hun hút. Đến lúc trời đã chạng vạng, bác nghĩ thế nào cũng bị cọp tha, rắn cắn, thì bác luôn kêu "Quán-Thế-Âm" như ba đã nói, bổng bác thấy 1 ông lảo tóc bạc phơ ngồi xếp bằng rất nghiêm trang phía trươc, định bụng phận mình bịnh tật cùng đường, oan gia rình rập đuổi giết, há quý mạng mình mà để vạ lây đến người già cả, cho nên bác quay qua hướng khác mà đi, nhiều lần như vậy, hướng nào củng thấy ông lảo đó, cuối cùng bác ngã người xuống vì đuối sức và gọi "thầy cứu con".
Khi đó ông lảo đứng dậy và đến bên bác nói "2 đứa con đã về rồi"...Bác kể tiếp, nằm trong hang núi, "thầy" lấy lá (trong hang) đắp lên đầu gối bác, thật là êm mát, suốt cả mấy ngày không đứng dậy, đói thì "thầy"lấy 1 cục đá cho ăn, bác nói rõ ràng cục đá, nhưng tin thầy, bác cắn ăn thì nó ngon hơn cả khoai lang đỏ, bùi như bí sáp, ăn 1 cục đá nhỏ như nắm tay, no đến cả ngày. Khát thì thầy cho ăn loại lá mọc như dây leo trên đá, chỉ cần ăn 1,2 lá (lá nhỏ như lá húng duổi) là chẳng những hết khát nước mà cảm thấy khoẻ ra. Bác nói, từ lúc đó cho tới sau nầy, chân bác không còn bị đau lại, rồi lành lại hồi nào không biết.
Ở với thầy được gần tháng, thì bác xin được ra núi Cấm để thăm dò tin của ba, rồi sẽ trở lại với thầy liền, thì thầy bảo bác "Khi nào đứng trên vàng thì về với thầy". Bác nói khéo cho ba biết "Lúc bây cỏng tao đi, bây16 tuổi. Ở với thầy có mấy ngày( ở trong đó gần 1 tháng, ở ngoài là gần 30 năm, điều nầy do ba nhuận thức tính) , nhớ bây quá, mơi đi rồi". Sáng hôm sau về lại Saigon là ba không có dịp trở về Châu-Đốc nữa, mãi cho đến năm 1999 thì bên Mỹ về, ba có về lại 1 lần nữa thôi.
Khoảng năm 1970, con của bác Ba lên Saigon có kể về bác Nhãn. "Ổng trị bịnh hay lắm, bịnh gì ổng cũng lấy lá cây bẻ bẻ vô nước cho uống là hết, theo ổng là bà chị, ổng cấm bà chị không nhận tiền của ai, đi đến đâu trị bịnh, chỉ xin cơm gia chủ để ăn thôi"(bác chỉ ăn cơm vơí rau luột, và traí cây mà thôi). Vậy mà ngày nọ lợp lại vách nhà, ổng đạp trên đống lá có mấy bọc tiền vàng. Sau khi sữa lại vách nhà, là ổng đi đâu mất tới giờ luôn.

Kính


Trả lời

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.5 khách